Câu chuyện tuẫn tiết của Tướng Lê Văn Hưng




Câu chuyện tuẫn tiết của Tướng Lê Văn Hưng

Đối diện tôi là một ông già ốm yếu 75 tuổi nhưng còn rất minh mẫn. Nhắc lại chuyện cũ, ông nhớ như in từng chi tiết và thuật lại sống động mạch lạc như thể thời gian vẫn chưa làm hao mòn ký ức ông. Tôi đã ngồi với ông từ 10g30 sáng đến 3g chiều mà câu chuyện vẫn chưa dứt. Ông là Huỳnh Quang Nghĩa, cựu trung úy Chánh văn phòng của Chuẩn tướng Tư lệnh phó Quân đoàn IV Lê Văn Hưng, Quân lực VNCH. Trung úy Nghĩa là nhân chứng mục kích từ đầu đến đuôi cái chết của Tướng Hưng. Câu chuyện được kể dưới đây là những gì được ghi trong hồi ức cá nhân mà trung úy Nghĩa cho tôi xem, cùng những gì ông kể với tôi hôm ấy…
“Sau khi nghe tin Tổng thống Dương Văn Minh đầu hàng, Chuẩn tướng bảo tôi (Huỳnh Quang Nghĩa) gọi để nói chuyện với 16 Tiểu Khu Trưởng, yêu cầu ban hành thiết quân luật trên toàn lãnh thổ Quân đoàn IV. Vùng IV có vẻ chuẩn bị đối phó với tình hình hơn là chấp nhận treo cờ rũ. Khi nghe tin Sài Gòn thất thủ, dân chúng Cần Thơ bắt đầu mua nhanh bán vội để thu xếp về nhà. Khuôn mặt ai nấy đều lo âu. Xe lướt nhanh hơn, người đi bộ gần như chạy, đường phố giống như đang trốn chạy khỏi cơn giông lớn. Sau thông điệp đầu hàng của Tổng thống Minh, mọi liên lạc với Sài Gòn đều bị cắt đứt. Tuy vậy, cho đến trưa, tình hình Cần Thơ cũng như 16 tỉnh miền Tây vẫn yên tĩnh. Các tiểu khu vẫn còn liên lạc tốt với Bộ Tư Lệnh Quân đoàn.
13g, tôi trở vào Bộ Tư Lệnh, cách tư dinh Chuẩn tướng Hưng chừng 300 mét. Tôi thấy chiếc Falcon đen đưa bà Chuẩn tướng cùng hai con rời cổng dinh. Khuôn viên Bộ Tư Lệnh vắng ngắt đến nghẹt thở. Chuẩn tướng đứng nơi hiên tiền đình, nhìn mông lung ra khoảng sân phía trước. Tôi đứng bên trái ông, cách vài bước hơi chếch phía sau, hướng tầm mắt theo ông. Mới vào mùa hè mà cảnh vật như đã thu đông. Trời chiều ảm đạm, thê lương, từng mảng mưa bụi lạnh lẽo thả xuống tàng phượng vĩ nở đỏ ối giữa sân. Chuẩn tướng bất động. Tất cả mang đến cho tôi một cảm giác u buồn, tan tác. Bất chợt, ông quay lại hỏi tôi:
– Cô (bà phu nhân Chuẩn tướng) đi đâu?
– Thưa, cô đến nhà thờ xin rửa tội.
Thật sự mấy ngày nay tôi thấy có chuyện hơi lạ trong dinh. Tình hình nguy ngập như vậy mà người thợ may riêng không ngớt giải quyết mớ vải vóc mới tinh cho bà Chuẩn tướng cùng thân quyến. Bây giờ bà và các con lại đi lễ. Tôi không thể ngờ được rằng ông bà Chuẩn tướng đã âm thầm bàn bạc chuẩn bị cái chết cho toàn bộ gia đình và bà Chuẩn tướng cũng dọn mình bằng cung cách riêng của bà. Bà muốn khi từ giã cõi đời sẽ cùng con cái được đón nhận là con chiên của Chúa và bước vào áo quan trong bộ đồ mới tinh trong trắng. Vào buổi sáng ngay sau thông điệp của Tổng thống Minh, bà Chuẩn tướng gọi điện thoại sang văn phòng tôi, bảo tìm càng nhiều càng tốt thuốc Valium 5mg…
Đèn phòng vừa bật sáng, tôi giật mình ngó qua khung cửa sổ. Bóng tối đã nhợt nhờ ngoài sân. Phía cuối phòng, bà Chuẩn tướng và gia đình đã ngồi vào bàn ăn. Một người lính phục dịch đặt trên bàn Chuẩn tướng dĩa, muỗng và hai quả trứng gà ngâm trong ly nước sôi. Đó là buổi ăn tối của ông hôm nay. Đang miên man, tôi giựt mình khi điện thoại reo. Nhấc ống nghe, tôi vội chuyển cho Chuẩn tướng khi nhận ra giọng trầm trầm của Thiếu tướng Tư lệnh (Nguyễn Khoa Nam) đầu bên kia. Buông ống điện thoại, Chuẩn tướng thừ người bất động. Lần đầu tiên, tôi nhận rõ nét mệt mỏi tuyệt vọng trên gương mặt ông…
Chuẩn tướng bảo tôi tập hợp toán lính gác để ông nói chuyện. Tiểu đội bảo vệ tư dinh Tư Lệnh Phó xếp thành hai hàng bên hông dinh chỗ khúc sân lối ra vào. Bằng giọng cảm động, chân tình, Chuẩn tướng cám ơn họ vẫn ở bên ông đến giờ phút này và bảo anh em ai muốn rời dinh cứ tùy ý… 10 phút sau Chuẩn tướng gọi tôi lên lầu. Tại đây, tôi thấy ngoài tôi và Thiếu tá Phương, còn hiện diện đông đủ binh sĩ từng phục dịch Chuẩn tướng và gia đình. Chuẩn tướng đứng nơi phòng ngủ, hai cánh tay ghì chặt đứa con gái ba tuổi để đầu cháu tựa vào má ông. Bà Chuẩn tướng đứng cạnh bên. Hai bàn tay măng non cháu bé hồn nhiên lùa trên tóc cha, làm lòa xòa vài lọn tóc rối trên trán Chuẩn tướng. Bức tranh bi thảm ấy khiến lòng tôi ngậm ngùi tê cứng. Bằng giọng tha thiết ân cần, Chuẩn tướng gởi lại bà cùng hai con cho chúng tôi. Ông quả quyết từ giờ cho đến sáng sẽ không có gì xảy ra, bảo chúng tôi cố gắng hộ tống bà Chuẩn tướng và hai đứa bé về Sài Gòn rạng sáng ngày mai 1-5. Trước đó, ông đã thuyết phục bà phải sống để nuôi con chứ không thể giết con bằng ý định tự sát cả gia đình như ban đầu.

Bất ngờ, ông quát bảo tất cả trở xuống dưới lầu, chỉ còn mình tôi và bà Chuẩn tướng. Lúc đó khoảng 8g30 tối 30-4. Bên trong phòng ngủ, khi nụ hôn vĩnh biệt của bà Chuẩn tướng vừa kịp đặt lên má chồng, ông vội đẩy bà ra phía ngoài và đóng nhanh cánh cửa. Lúc quay lại, còn thấy tôi trong phòng, ông thảng thốt: “Nghĩa! Mày đi ra!”. Vừa nói ông vừa nắm tay tôi lôi về phía cửa. Tôi bệu bạo: “Cho tôi ở lại cùng Chuẩn tướng…”.
Sự dứt khoát của nghiêm lệnh hàng ngày trong giây phút xúc động mãnh liệt làm giọng Chuẩn tướng lạc đi. Ông cố đẩy tôi ra cửa. Sự va chạm ngắn ngủi đầy bi thương ấy khiến tôi có cảm giác như thỏi nam châm đang cố rút khỏi thanh sắt. Ôi! Cái chết hoàn toàn được sắp đặt trước, lần đầu tiên trong đời tôi mới chứng kiến. Tôi chợt bật khóc và cùng bà Chuẩn tướng quỳ xuống trên nền cửa bên ngoài. Bên tai còn vọng nghe tiếng rít khô khốc của tiếng then cài. Mọi sự diễn ra không đầy một phút sau. Tiếng nổ chát chúa vang lên sau cánh cửa. Tôi hoảng hốt bật dậy và kêu lớn khi thấy ba bốn cái đầu đang nhớn nhác nhìn lên từ dưới chân cầu thang: “Con dao, lấy con dao cạy cửa mau!…”.
Người tài xế tên Giêng cầm con dao to nhọn vội vàng chạy lên. Mọi người ùa vào phòng. Tôi bàng hoàng khóc ngất. Tất cả cũng khóc và chạy đến chỗ giường ngủ của Chuẩn tướng. Ông nằm ngửa trên tấm nệm drap trắng, hai cánh tay buông ngang, khuy cổ và ngực áo bung ra, máu tươi nhuộm thắm ngực trái chiếc thun trắng bên trong. Có lẽ Chuẩn tướng đã ngồi ở thành giường, một tay cởi hai khuy áo trên, tay kia đưa nòng khẩu Colt 45 ấn vào tim…
Tôi còn nhớ lúc ông đảm nhiệm Tư lệnh Sư đoàn 21, một buổi chiều sau giờ nghỉ việc, tôi theo ông thả bộ và dừng lại nơi nhà nghỉ trong khuôn viên Bộ Tư Lệnh. Không biết đang nghĩ gì, ông cười cười quay lại nói với tôi: “Mày còn nhớ không, lúc ở Trung đoàn, tuy ở bất kỳ vùng hành quân nào, trước khi đi ngủ, Đồng hoặc mày đều gọi về Chương Thiện để tao nói chuyện với cô (bà phu nhân Chuẩn tướng). Ở mặt trận An Lộc cũng vậy, tối nào tao cũng gọi về Lai Khê nói chuyện với cổ”. Chuẩn tướng nói thêm: “Lúc đó (nếu An Lộc thất thủ), tao chợt nghĩ nếu tao bắn vào đầu chắc cô mày không dám nhìn mặt, nên tao đã quyết ý có gì thì sẽ bắn vào tim”.
Cựu Trung úy VNCH Huỳnh Quang Nghĩa
Viên đạn oan nghiệt đã xuyên chính xác qua tim. Đứa con trai đầu lòng Lê Uy Hải khi đó vừa tròn sáu tuổi nhặt đầu đạn đưa mọi người xem, rồi mím môi, khép năm ngón tay giữ chặt. Nhìn cử chỉ ấy, tôi nghĩ tuổi thơ ngây dại của cháu đã trôi qua mất kể từ buổi tối hôm ấy rồi. Trước đó một tiếng, một anh trai và một em gái ba tuổi còn đùa giỡn trên tấm nệm cao su đặt dưới nền gạch cạnh phòng cha, hai đứa bé không hề hay biết lát nữa đây vành khăn tang trắng sẽ phủ lên tuổi ấu thơ hồn nhiên của chúng… Với tôi, âm hưởng Tướng Hưng vẫn vang vọng lại hồn tôi rõ ràng từng lời, nhức nhối như từng vết dao đâm: “Nghĩa, tùy mày. Tao đã quyết định cuộc đời của tao! Chuẩn tướng, Thiếu tá hay Trung úy không là gì cả, cái quan trọng là có sống nhục được hay không!”
………..
Trung úy Huỳnh Quang Nghĩa cho tôi biết thêm, đám tang Tướng Hưng được tổ chức theo nghi lễ quân đội VNCH, và sáng ngày 1-5, ông được mang về mảnh đất quê nhà Cái Răng để chôn vội. Đó là mảnh đất chứ không phải khu nhà riêng của Tướng Hưng và là tài sản còn lại duy nhất của Tướng Hưng. Trong suốt cuộc đời binh nghiệp hiển hách kể từ khi gia nhập quân lực VNCH năm 1954 đến khi chết, Tướng Hưng chưa từng có căn nhà riêng nào. Sau 1975, mảnh đất có mộ Tướng Hưng rơi vào tay một thiếu tá “thắng trận”. Khoảng trước năm 2000, ngôi mộ bị sụp lún, gia đình Tướng Hưng được báo cho biết. Bà Hưng từ Mỹ âm thầm về cải táng và mang tro cốt chồng theo.
Tôi cũng gặp cô con gái của Tướng Hưng, chị Lê Ánh Tuyết, con của người vợ đầu (bà Nguyễn Xuân Mai). Chị Tuyết (sinh năm 1954) hiện tá túc nghèo khổ cùng bà mẹ già 85 tuổi trong một căn nhà ở Gò Vấp mà chủ nhà không lấy tiền thuê. Cụ bà đã lẫn, không còn biết và nhớ gì. Do mẹ chị Tuyết và Tướng Hưng sớm ly dị nên ký ức chị Tuyết về cha mình không nhiều, chỉ nhớ rằng cha luôn chu cấp đều đặn cho mẹ con chị.
Quanh câu chuyện Tướng Hưng, Trung úy Huỳnh Quang Nghĩa có nhờ tôi cải chính giùm ông một ngộ nhận nhỏ. Khi chết, trong mình Tướng Hưng có hai chiếc quẹt Zippo. Một chiếc được bà Hưng lấy làm kỷ vật; chiếc kia do ông Nghĩa giữ. Năm 1998, ông Nghĩa tặng cái Zippo ấy cho ông anh rể thứ ba được bảo lãnh đi Pháp. Ông Nghĩa còn giữ thêm cái gạt tàn. Đó là cái gạt tàn của Sư đoàn 21 do Tiểu đoàn 21 tiếp vận làm từ vỏ đạn 115 ly, có đính phù hiệu Quân đoàn IV và phù hiệu Sư đoàn 21, để trên bàn làm việc của Tướng Hưng. Khi ông Nghĩa đi “học tập cải tạo”, cha của ông, vì sợ, nên đục bỏ hai miếng đồng phù hiệu Quân đoàn IV và Sư đoàn 21. Khoảng năm 1998 hoặc 1999, khi ông anh rể thứ tư từ Mỹ về thăm, ông Nghĩa lại tặng di vật ấy. Trở về Mỹ, bác này trao cái gạt tàn cho một viện bảo tàng Quân lực VNCH ở California, nhưng không rõ vì lý do gì, cái gạt tàn lại được ghi là di vật của Tướng Nguyễn Khoa Nam.
Mạnh Kim
25-4-2016 (tức 19-3 Âm lịch, ngày giỗ Chuẩn tướng Lê Văn Hưng)
(Tôi đã đăng câu chuyện này trên Facebook cá nhân cách đây 4 năm. Nay post lại, để một lần nữa, như một nén nhang cho vị tướng đã khuất)

THỨC TỈNH SAU ĐẠI DỊCH

THỨC TỈNH SAU ĐẠI DỊCH

Zhang Hai, who died from coronavirus

Chắc chắn sau khi tạm yên cơn sóng thần của Covid-19, người ta buộc sẽ phải nhìn lại điều gì đã khởi đầu, điều gì đã diễn ra tại Trung Quốc. Ở Vũ Hán cũng vậy, bất chấp chuyện Bắc Kinh thực hiện những điều cảm động như cho đoàn xe hú còi tiễn các đoàn bác sĩ trợ giúp ra khỏi Hồ Bắc, hoặc cho giờ cùng mặc niệm những nạn nhân đã chết vì virus… vẫn có nhiều người đang thức tỉnh khỏi những trò mị dân đó, và tự hỏi chính quyền nước này đã làm gì để chống lại cơn đại dịch. Mà câu chuyện của các nạn nhân dưới đây, hé lộ phần nào về cách mà Bắc Kinh đã đối phó với con người.


Hồi đầu tháng Giêng, Bà Hu Aizhen, 65 tuổi, nghe đâu đó rằng đang có một loại virus mới xuất hiện ở ngay thành phố Vũ Hán, nơi bà đang ở. Nhưng bà không lo lắng nhiều vì các quan chức nói rằng không có gì truyền nhiễm cả. Do đó, bà vẫn đi tới đi tui như bình thường, và chuẩn bị cho Tết âm lịch vào cuối tháng.

Ngay trước khi thành phố bị cách ly, Bà Hu đã xuất hiện các triệu chứng viêm phổi. Sau nhiều ngày, bà cũng đã tìm ra được một bệnh viện để khám bệnh, bà được kiểm tra virus nhưng kết quả là âm tính. Khi nhớ lại, bà biết rằng lúc đó đã có dấu hiệu rõ ràng của virus nhưng các kết quả xét nghiệm đều không chính xác. Bà đã bị sáu bệnh viện từ chối điều trị.

Bà Hu, vốn là người luôn khỏe mạnh, đã nằm liệt ở nhà suốt 10 ngày, không ăn uống gì được, sức khỏe thì ngày càng xấu đi. Lúc bà trông tệ quá rồi, con trai của bà đã tìm cách đưa bà đến một bệnh viện ở quận khác nhưng lúc đó thì cảnh sát đã ngăn mọi người lại theo lệnh cách ly. Quá tuyệt vọng, người con trai hét lên với các cảnh sát viên: “Mấy người có còn là người sao?”

Rốt cuộc Bà Hu cũng được đưa vào bệnh viện vào ngày 8 tháng 2, lúc này bà vật vã để giành lấy từng hơi thở. Bác sĩ yêu cầu làm một xét nghiệm khác, nhưng đã quá muộn. Bà Hu tỉnh lại trong giây lát, nói con trai rót nước cho bà, sau đó bà qua đời.

Con trai của bà Hu, hiện đang kiện chính quyền thành phố Vũ Hán vì cáo buộc che giấu sự nghiêm trọng của virus. Đơn kiện được gửi lên tòa án, được soạn giúp bởi Funeng, một tổ chức phi chính phủ phúc lợi công cộng có trụ sở tại Changsha. Đơn kiện này là một trong nhóm nhỏ những công dân Trung Quốc tìm kiếm câu trả lời, bồi thường hoặc đơn giản là lời xin lỗi từ các quan chức vốn đã im lặng trong nhiều tuần không thông báo cho công chúng về mối đe dọa từ một loại virus, đã cướp đi sinh mạng của ít nhất 4.000 người ở Trung Quốc. Đó là con số cho biết từ chính phủ, hầu hết nạn nhân trong số đó đều ở Vũ Hán.

Các trường hợp lên tiếng khác, có một công chức kiện chính quyền tỉnh Hồ Bắc, đó là một người mẹ đưa đơn yêu cầu trừng phạt các quan chức, sau khi bà chứng kiến ​đứa ​con gái 24 tuổi của mình chết vì virus. Rồi sau đó chính bà cũng nhiễm bệnh. Con trai bà cuống cuồng đưa bà đến một bệnh viện ở ngoại ô Vũ Hán, nơi anh ta có thể xin được cho bà một chỗ chăm sóc đặc biệt. Chỉ mới quay đi lấy đồ cho mẹ thì anh nhận được một cú điện thoại từ bệnh viện: bà đã không qua khỏi.

“Không ai trong số họ phải chết cả, nếu họ nói thật với chúng tôi. Nếu được vậy, nhiều người sẽ không phải chết”, một người nộp đơn kiện nói. Còn một người khác thì: “tôi muốn có một câu trả lời. Tôi muốn những người có trách nhiệm phải bị trừng phạt theo pháp luật”.

Khi dịch bùng phát, nhất là lúc đỉnh điểm có đến hàng ngàn người bị nhiễm mỗi ngày, thì sự tức giận của người dân Trung Quốc cũng bùng lên chưa từng thấy sau bao thập niên, tạo nên một mối đe dọa với quyền cai trị của đảng Cộng sản Trung Quốc. Khi Bác sĩ Li Wenliang, người lên tiếng đầu tiên qua đời chính căn bệnh do ông cảnh báo, sự giận dữ đã lan rộng trên các mạng xã hội, khiến các hệ thống kiểm duyệt của nhà cầm quyền không sao theo kịp. Sự bùng nổ đó, có nhiều người so sánh giống như giọt nước tràn ly, tương tự cuộc biểu tình ở Thiên An Môn 1989, khi có tin Hu Yaobang (Hồ Diệu Bang) qua đời.

Bắc Kinh đã tìm cách xoa dịu bằng thủ thuật. Khoảng hai tháng qua, các tin tức và trương mục mạng xã hội có tiếng đã thay sự oán hận bằng các bài viết tích cực như đất nước cùng nhau đánh bại virus, Trung Quốc gửi những nhu yếu phẩm cần thiết đến phần còn lại của thế giới và chống lại các cuộc tấn công độc hại từ Mỹ và các quốc gia khác đổ lỗi cho Bắc Kinh.

“Người dân dễ bị dẫn dắt bởi tuyên truyền”, ông Shi, một nhà hoạt động nhân quyền có trụ sở tại tỉnh Hồ Bắc, nói. Khi tình hình dịch bệnh được cải thiện và bộ máy tuyên truyền hoạt động, đã có một sự đảo ngược. Bây giờ mọi người đang nói với nhau rằng sự lãnh đạo mạnh mẽ của đảng là một điều tốt.

Và dĩ nhiên, khi Vũ Hán và phần còn lại của Trung Quốc dần trở lại bình thường, chính quyền đang theo dõi cẩn thận những người có thể giữ trong lòng sự phẫn nộ. Zhang Hai, 50 tuổi, có cha chết vì virus hồi tháng 2, là một thành viên trong nhóm WeChat, có hơn 100 người, vốn đều có người thân qua đời vì virus. Anh Zhang kể rằng vào cuối tháng Ba, nhóm này được thông báo là có thể đến các nhà hỏa táng để lấy tro cốt người thân. Nhưng chỉ được đi cùng nhau một lần là 5 người, cùng với sự giám sát của chính quyền địa phương. Zhang từ chối không đi. Sau đó, người mở trang trên WeChat đã bị công an triệu tập và buộc phải hủy nhóm nhóm trò chuyện này.

Zhang, người lêu gọi chính quyền phải xin lỗi nhân dân, nói rằng lúc này mọi người đang cố gắng hết sức cẩn thận. “Tôi biết rất nhiều gia đình đang vô cùng tức giận”, Zhang nói.

Tan Jun, một công chức ở Yichang, thuộc tỉnh Hồ Bắc, đã đệ đơn khiếu nại trong tháng này cáo buộc chính quyền tỉnh Hồ Bắc che giấu vụ dịch, theo các bản sao của vụ kiện được đăng trực tuyến. Tann xác nhận vụ kiện nhưng từ chối phỏng vấn. Những cư dân khác ở Vũ Hán đã nói chuyện với báo chí rằng họ đã bị công an đe dọa và buộc phải hứa không nói gì.

Người dân phải chịu trách nhiệm. Là một cư dân của Hồ Bắc, tôi tin rằng cần phải đứng lên và kêu gọi chính quyền Hồ Bắc chịu trách nhiệm, theo ông Tan Tan, theo một bài báo đăng trên một số tài khoản WeChat hiện đã bị xóa.

Bắc Kinh cũng có vẻ lo ngại và tìm cách trừng phạt một số quan chức địa phương để xoa dịu dân chúng. Nhưng có vẻ cách làm này đã cũ và không qua mắt được người dân, và cũng không đủ.

“Người dân đã thức tỉnh. Rõ là vậy”, ông Xie Yanyi, một luật sư về nhân quyền ở Bắc Kinh nói. Ông Xie đã đệ trình một yêu cầu thông tin từ chính phủ, bao gồm việc làm rõ nguồn gốc của virus và lý do cho sự chậm trễ trong việc thông báo cho công chúng về sự bùng phát. “Có thể không có nhiều người, nhưng lịch sử cho thấy rằng đó là số ít người thay đổi xã hội và thay đổi lịch sử”, ông Xie nói.

Còn theo ông Yan Zhanqing, một người đồng sáng lập của tổ chức Funeng, nói những trường hợp như vậy tạo áp lực lên chính quyền và giúp nhiều người dân hiểu hơn về quyền của họ và trách nhiệm của chính quyền, ông Yan nói, “đây cũng là một cách ghi lại lịch sử, cho nhiều người biết sự thật, và không chỉ là riêng chuyện này của chính phủ đối với những gì đã xảy ra ở Vũ Hán”.


Tác giả Lily Kuo / Trưởng văn phòng của The Guardian tại Bắc Kinh

TẠI SAO VIỆT CỘNG VỪA LOAN TIN SẼ GỌI ĐÚNG “CHÍNH DANH” VIỆT NAM CỘNG HÒA ?

TẠI SAO VIỆT CỘNG VỪA LOAN TIN SẼ GỌI ĐÚNG “CHÍNH DANH” VIỆT NAM CỘNG HÒA ?

Image may contain: one or more people and people standing

No photo description available.

Mấy ngày nay dân Việt Nam mình đang đón nhận những thông tin nóng hổi như Tàu cộng đã trình lên Liên Hợp quốc công hàm bán nước của cộng sản Bắc Việt do Phạm Văn Đồng ký năm 1958 và dọa sẽ tiếp tục đưa ra nhiều bằng chứng bán nước khác của Việt cộng.

Song song đó, báo chí của Việt cộng cũng đưa tin sẽ gọi đúng “chính danh” của Việt Nam Cộng Hòa thay cho việc trước nay Việt cộng vẫn gọi Việt Nam Cộng Hòa là ngụy quân, ngụy quyền, tay sai bán nước, xỏ lá ba que, đu càng,…

Tại sao Việt cộng lại bộc lộ bản chất xỏ lá như vậy? Không có việc làm nào của Việt cộng mà không có chủ đích, mưu ma chước quỷ cả. Sở dĩ Việt cộng trở cờ bằng lời nói như hiện nay là vì Tàu cộng đang sắp bị Thế giới hạch tội mà khả năng bị trục xuất khỏi Liên Hợp quốc là rất cao.

Khi Tàu cộng bị trục xuất khỏi Liên Hợp quốc thì Việt cộng sẽ không còn ai chống lưng ở tổ chức quốc tế này ngoài Nga nhưng Nga bây giờ không còn mặn mà với Việt cộng như thời Liên Sô. Lúc đó tính “chánh danh – chánh nghĩa” của Việt cộng so với Việt Nam Cộng Hòa sẽ được đem ra cân phân và dĩ nhiên Việt Nam Cộng Hòa là chánh danh, chánh nghĩa còn Việt Nam cộng sản là thổ, phỉ, khủng bố, cướp chánh quyền hợp pháp, bán nước, hại dân,… nên Việt cộng lo tìm kế thoát thân khi muốn hòa giải hòa hợp với Việt Nam Cộng Hòa.

Muộn rồi, quá muộn rồi, tính chánh danh chánh nghĩa dựa theo QUYỀN KẾ THỪA HỢP PHÁP LÀ KHÚC XƯƠNG ĐANG MẮC CỔ SONG CỘNG mà Tran Hung tui đã viết 04 kỳ từ năm ngoái như 04 link đính kèm nay nó mắc cổ Tàu cộng và Việt cộng rồi./.

Tran Hung.

Tài Phiệt Hoa Kỳ & ChinaZi đang thất điên bát đảo.

Tài Phiệt Hoa Kỳ & ChinaZi đang thất điên bát đảo.

Anh Trump đánh thuế, rượt đuổi quá nên đường cùng tụi nó phải chơi Virus, mong kinh tế sụp và anh Trump sẽ thất cử tháng 11 cuối năm nay ! Omega Le Chưa bao giờ Dân Mỹ và Thế Giới quan tâm sức khỏe của tổng thống Hoa Kỳ như nhiệm kỳ của Donald J. Trump. Có rất nhiều lý do đã và đang xảy ra với Trump và mọi người, bởi chỉ có Trump mới dám dốc ngược đám Tài Phiệt đã lâu đời đầu tư sân khấu chính trị – kinh tế cả thế giới chứ không riêng chỉ có Hoa Kỳ. Bill Gates, ngay sau khi Trump ra tay với WHO thì vộị vã lộ diện phản quốc, đứng công khai về phía kẻ thù của cả nhân loại ! Boeing riêng bay thẳng đến Bắc Kinh, ngồi với Tập và lên TV trực tiếp ca ngợi China ra vẻ đó là đòn đánh trả Trump đánh WHO ! Riêng thằng Mark Zucker thì chạy bộ với TV tại quảng trường Thiên A Môn ra vẻ ” tao đây là ChinaZi ….Trump làm gì được nào “. Những kẻ như Bill Gates, Mark Zucker chưa đủ khả năng để hù dọa nhân dân và đất nước Hoa Kỳ, người Dân HK không phải họ ngồi yên lặng chờ một mình tổng thống Trump gánh chịu và bảo vệ họ đâu anh em. Chỉ có những kẻ không có kiến thức lịch sử mới dám ngông cuồng coi thường Dân Mỹ ! Các bạn có thấy quốc gia nào người Dân sếp hàng dài dài đi mua súng chưa ? Chỉ có Dân Mỹ mới có tinh thần này, họ tự vũ trang và bảo vệ họ, khi đất nước hữu sự thì Bill Gates hay cỡ Mark Zucker ở luôn bên China đừng về, về sẽ tan xác, bởi dư luận Dân Mỹ đang sôi máu với những kẻ gây ra dịch chineseVirus. Phe ta đã có 7 vị Tướng, đang chỉ huy các quân đoàn dọc Thái Bình Dương, khi có chiến tranh các quân đoàn này sẽ bóp nát bất cứ lực lượng nào đối kháng. Sự vô nào tình bổ nhiệm các Tướng gốc Việt bao vây Thái Bình Dương ? Tàu cộng và Việt cộng có ngu dốt cũng phải thấy được các Phi Đoàn Chiến Lược Nguyên Tử đã rời Hawaii sang Nhật, Phi và Tây Úc và đang trên đầu họ ! Omega Le anh em ở nhà tránh dịch bình an nha, riêng mình vẫn đi làm vui khỏe và về viết thông tin rất mạnh khỏe 😂😍 Ps. cho anh em xem hình Anh Trump trước 1 tuần ….rất buồn và lo lắng, nhưng hôm nay khá rồi bởi đã trị bình phuc được hơn 60 ngàn dân !

Image may contain: 1 person, suit

Chính quyền Obama tài trợ tiền cho phòng thí nghiệm Vũ Hán nghiên cứu virus

Chính quyền Obama tài trợ tiền cho phòng thí nghiệm Vũ Hán nghiên cứu virus Nhiều Quốc gia trên Thế Giới đã và đang liên tục gởi hóa đơn đòi Bắc Kinh đền bù thiệt hại về nhân mạng và kinh tế vì Virus Wuhan Toàn Thế giới Mỹ Âu châu Úc đang gây một sức ép lớn chưa từng có với Bắc Kinh . Mục đích cuối cùng của Thế giới là gì ? Theo tôi nghĩ Thế giới thúc ép Bắc Kinh phải chính thức văng ra câu nói trước công luận Thế giới ” “Mỹ nợ TQ một lời xin lỗi, thế giới nợ TQ một lời cảm ơn” vì : Trung Quốc đang giúp Mỹ và Thế giới giãi quyết nạn NHÂN MÃN – GIÃM DÂN SỐ THẾ GIỚI – TRẺ HÓA DÂN SỐ THẾ GIỚI BẰNG CON VIRUS WUHAN VỚI SỰ TIẾP TAY GIÚP SỨC CỦA TỔNG THỐNG OBAMA & WHO VÀ TỶ PHÚ MỸ BILL GATE TRƯỚC SAU GÌ THÌ BẮC KINH SẼ PHUN RA CÂU NÓI NẦY KHI SỨC ÉP NGÀY CÀNG TĂNG DẦN LÊN ĐỈNH ĐIỂM MÀ BẮC KINH KHÔNG CHỊU NỔI ĐƯỢC NỬA VÀ TẬP CẬN BÌNH KHÔNG CHI TRẢ CHO NƯỚC NÀO DÙ CHỈ 1 USD LÚC ĐÓ THÌ TỔNG THỐNG HOA KỲ DONALD TRUMP SẼ CÙNG THẾ GIỚI THỰC HIỆN kế hoạch năm cuối cùng SIÊU CHIẾN LƯỢC 100 NĂM CỦA HOA KỲ ( 1920 – 2020 ) LÀ XÉ NƯỚC TÀU THÀNH NHIỀU NƯỚC NHỎ ĐỒNG THỜI NÂNG ẤN ĐỘ LÊN THÀNH CƯỜNG QUỐC THỨ HAI THAY THỀ TRUNG CỘNG

Chính quyền Obama tài trợ tiền cho phòng thí nghiệm Vũ Hán nghiên cứu virus?

CHẾT MẸ ONAMA VÀ ĐẢNG DÂN CHỦ RỒI he he he he

Chính quyền Obama tài trợ tiền cho phòng thí nghiệm Vũ Hán nghiên cứu virus?

“Tôi muốn biết khi đó ai là Tổng thống?” Tổng thống Donald Trump khiến phóng viên á khẩu không trả lời được khi bị hỏi về vấn đề liên quan đến Mỹ chi tiền cho phòng thí nghiệm ở Vũ Hán. Ông Trump tại cuộc họp báo của Nhà Trắng vào tối ngày 17/4. Tổng thống Trump tại cuộc họp báo của Nhà Trắng vào tối ngày 17/4. (Ảnh cắt từ video) Tại cuộc họp báo của Nhà Trắng vào tối ngày 17/4, Tổng thống Trump đã trả lời phóng viên khi bị hỏi về việc vì sao Chính phủ Mỹ lại tài trợ tiền cho chính quyền Bắc Kinh nghiên cứu virus. Phóng viên hỏi: “Vì sao Mỹ lại cung cấp tiền cho Trung Quốc?”, chiến lược gia chính trị Caleb Hull viết trên Twitter và đính kèm video về cuộc “đối đầu” này. Ông Trump: “Bạn nghe thấy khoản tài trợ từ lúc nào?” Phóng viên: “Năm 2015”. Ông Trump: “Năm 2015? Tôi muốn biết khi đó ai là Tổng thống?” Năm 2015, đương nhiệm Tổng thống Mỹ khi đó là ông Barack Obama, nhiệm kỳ của ông kết thúc vào ngày 20/1/2017. Sau đó ông Donald Trump tuyên thệ nhậm chức Tổng thống thứ 45 của nước Mỹ. Tuần trước, có báo cáo nói rằng, một phòng thí nghiệm Vũ Hán (trở thành chủ đề tranh cãi về dịch viêm phổi Vũ Hán phổ biến khắp nơi) nhận được khoản tiền trợ cấp 3,7 triệu USD của Chính phủ Mỹ. Khoản tiền này cung cấp cho Viện Nghiên cứu Virus Vũ Hán để tài trợ nghiên cứu thực nghiệm đối với loài động vật có vú bắt được. Fox News tuần trước có một bản tin độc quyền chỉ ra, nguồn phát tán ban đầu khiến viêm phổi Vũ Hán phổ biến khắp toàn cầu có thể là từ một phòng thí nghiệm ở Vũ Hán, chứ không phải là từ động vật hoang dã hoặc chợ hải sản như chính quyền Bắc Kinh tuyên bố. Sau đó, chính quyền Bắc Kinh che giấu dịch bệnh lây lan, cuối cùng gây ra thảm họa cho thế giới. Nguồn tin của Fox News cho biết, đây có thể là “hành động che đậy đắt đỏ nhất của chính phủ trong lịch sử”. Caleb Hull ✔ @CalebJHull REPORTER: “Why would the U.S. Give a grant to China?” TRUMP: “When did you hear the grant was made?” REPORTER: “2015.”

VIDEO BILL GATES BỊ NÉM TRỨNG ĐÃ BỊ XOÁ TRÊN YOUTUBE …?

VIDEO BILL GATES BỊ NÉM TRỨNG ĐÃ BỊ XOÁ TRÊN YOUTUBE …? https://www.facebook.com/tam.tran.35728/videos/3164546516913301/?t=17 Khi Bill Gater giàu có nhờ những nhà cộng sự khoa học của Mỹ, điều này được cảnh báo về lòng trung thành của Bịll Gates với nước Mỹ. Những cảnh báo bị Bill Gates phớt lờ, dẫn đến ông bị ném trứng vào mặt khi tiếp cận và mở rộng quan hệ trao đổi rất gần gủi với Bắc Kinh. Và hôm nay Chinavirus đã chứng minh tại sao Bill Gates ra sức kinh doanh Vaccine ngoài lảnh vực công nghệ và nhắm đến thị trường ba nhà máy sản xuất Vaccine tại Trung Cộng với 1,4 tỷ dân! Bill Gates đang đi lệch đường với những gì mà người Mỹ mong đợi./-

Nhiều Quốc gia trên Thế Giới đã và đang liên tục gởi hóa đơn đòi Bắc Kinh đền bù thiệt hại về nhân mạng và kinh tế vì Virus Wuhan

Nhiều Quốc gia trên Thế Giới đã và đang liên tục gởi hóa đơn đòi Bắc Kinh đền bù thiệt hại về nhân mạng và kinh tế vì Virus Wuhan
Toàn Thế giới Mỹ Âu châu Úc đang gây một sức ép lớn chưa từng có với Bắc Kinh .
Mục đích cuối cùng của Thế giới là gì ?
Theo tôi nghĩ Thế giới thúc ép Bắc Kinh phải chính thức văng ra câu nói trước công luận Thế giới ” “Mỹ nợ TQ một lời xin lỗi, thế giới nợ TQ một lời cảm ơn” vì :Trung Quốc đang giúp Mỹ và Thế giới giãi quyết nạn NHÂN MÃN – GIÃM DÂN SỐ THẾ GIỚI – TRẺ HÓA DÂN SỐ THẾ GIỚI BẰNG CON VIRUS WUHAN VỚI SỰ TIẾP TAY GIÚP SỨC CỦA TỔNG THỐNG OBAMA &WHO VÀ TỶ PHÚ MỸ BILL GATE
TRƯỚC SAU GÌ THÌ BẮC KINH SẼ PHUN RA CÂU NÓI NẦY KHI SỨC ÉP NGÀY CÀNG TĂNG DẦN LÊN ĐỈNH ĐIỂM MÀ BẮC KINH KHÔNG CHỊU NỔI ĐƯỢC NỬA VÀ TẬP CẬN BÌNH KHÔNG CHI TRẢ CHO NƯỚC NÀO DÙ CHỈ 1 USD
LÚC ĐÓ THÌ TỔNG THỐNG HOA KỲ DONALD TRUMP SẼ CÙNG THẾ GIỚI THỰC HIỆN kế hoạch năm cuối cùng SIÊU CHIẾN LƯỢC 100 NĂM CỦA HOA KỲ ( 1920 – 2020 ) LÀ XÉ NƯỚC TÀU THÀNH NHIỀU NƯỚC NHỎ ĐỒNG THỜI NÂNG ẤN ĐỘ LÊN THÀNH CƯỜNG QUỐC THỨ HAI THAY THỀ TRUNG CỘNG

Image may contain: text

Image may contain: 1 person

Image may contain: 2 people, including Lê Nguyen Minh, people standing and suit

Image may contain: 1 person, suit, text that says 'World He Organiza Dr Tedros Adhanom GHEBREYESUS WHO DIRECTOR GENERAL'

Image may contain: Lê Nguyen Minh, text

QUYỀN KẾ NHIỆM TỔNG THỐNG

QUYỀN KẾ NHIỆM TỔNG THỐNG
Trước mối đe dọa của COVID, vấn đề lớn hiện nay là có thể tổ chức bầu cử đầu tháng Mười Một được không? Bác sĩ Fauci, giám đốc NIH, đã cho biết không có gì chắc chắn là sẽ có thể tổ chức bầu cử đầu tháng 11 cả. Nếu không tổ chức bầu cử được thì làm gì?
Câu trả lời ngắn gọn nhất là… chẳng ai có câu trả lời hết. Chẳng ai biết phải làm gì và có thể làm gì cho đúng luật hiện hành.
Như đã có dịp bàn qua trên diễn đàn này, có người đã viện dẫn Hiến Pháp có ghi rõ trong bất cứ mọi trường hợp, tổng thống và phó tổng thống KHÔNG được tại chức quá cuối tháng Giêng sau khi đã mãn nhiệm. Trong trường hợp không có tân tổng thống và tân phó tổng thống, thì chủ tịch Hạ Viện sẽ thay thế. Nhưng vấn đề là khi đó, ai là chủ tịch Hạ Viện? Hạ Viện cũng phải bầu lại trong kỳ bầu tháng Mười Một tới, nếu không có bầu cử thì sao? Hiến pháp cũng ghi rõ là đến cuối tháng Chạp thì toàn thể dân biểu sẽ hết nhiệm kỳ và không được tại chức. Nghĩa là trong tình trạng đó, chủ tịch Hạ Viện đã mất job trước cả tổng thống nữa, vì cả Hạ Viện đã hết nhiệm kỳ rồi, chẳng còn chủ tịch cũng chẳng còn dân biểu nào hết, chẳng còn chủ tịch Hạ Viện, cũng chẳng còn dân biểu nào thâm niên hết.
Đưa đến vai trò của người kế tiếp trong đường giây kế vị là thượng nghị sĩ giữ chức Mỹ gọi là ‘president pro-tempore’ của Thượng Viện, tức là người điều hành Thượng Viện, thay thế phó tổng thống khi phó tổng thống không hiện diện.

Trong tình trạng hiện hữu, nếu không thể có bầu bán, TT Trump, PTT Pence, chủ tịch Hạ Viện bà Pelosi đều không được làm ‘quyền tổng thống’, mà người nhận trách nhiệm đó sẽ là thượng nghị sĩ ‘president pro-tempore’ CH Chuck Grassley của tiểu bang Iowa. Ông Grassley mới tái đắc cử cuối năm 2018, nhiệm kỳ tới cuối năm 2024 mới hết. Ông Grassley khi đó vẫn còn trách nhiệm cao nhất tại Thượng Viện, sẽ là người có quyền đảm nhiệm chức vị tổng thống một cách chính danh nhất, theo đúng Hiến Pháp.
Nếu ông Grassley vì bất cớ lý do nào, không đảm nhiệm chức vị này thì người kế tiếp trong xâu chuỗi kế nhiệm sẽ là ngoại trưởng Mike Pompeo. Theo Hiến Pháp, tổng thống có thể hết nhiệm kỳ phải rời nhiệm sở, nhưng nội các vẫn có thể tiếp tục xử lý cho đến khi có nội các mới do tân tổng thống bổ nhiệm. Dưới đây là danh sách kế nhiệm tổng thống, theo Hiến Pháp (danh sách rất dài, bảng kê dưới đây chỉ nêu tên 10 vị đầu thôi).
Tóm lại, tất cả những người có thể làm quyền tổng thống nếu không có bầu cử đều thuộc đảng CH hết. Một tin mà đảng DC đang run lẩy bẩy, nên bằng mọi cách phải vận động có bầu cử dưới hình thức nào đó.

Image may contain: 1 person, suit